Tình Yêu Nở Từ Những Bó Đót
Tình Yêu Nở Từ Những Bó Đót
Trên những triền núi cao của mùa xuân, cây đót trỗi dậy trong nắng hanh vàng như một loài cỏ dại mang linh hồn đất trời. Chúng nhẹ nhàng, mảnh mai, nhưng bền bỉ và kiên cường trước gió núi mưa ngàn. Từng bông đót lấp lánh trong nắng, xào xạc theo gió như thì thầm kể một chuyện tình xa xôi – một chuyện tình nở ra từ chính những bó đót.
Tôi từng ngồi bên một cặp vợ chồng khiếm thị, lắng nghe câu chuyện của họ – không bằng mắt mà bằng trái tim. Đó là anh Đỗ Thành Tân và chị Hoàng Thị Lý. Hai con người tuy không nhìn thấy ánh sáng, nhưng đã thắp lên thứ ánh sáng rực rỡ hơn bất cứ mặt trời nào – ánh sáng của tình yêu, của niềm tin và nghị lực sống.
Họ gặp nhau trong một lớp học làm chổi đót tại Hội Người Mù Bình Dương. Giữa âm thanh sột soạt của đót khô, giữa mùi ngai ngái của cỏ rừng, tình yêu của họ len lỏi trong những động tác quấn dây, bó chổi. Anh Tân ấn tượng bởi đôi tay thoăn thoắt, nhanh nhẹn và đầy tự tin của chị Lý. Còn chị Lý lại quý cái sự cẩn trọng, kiên nhẫn và nụ cười luôn thường trực trên môi anh. Tình yêu của họ bắt đầu không bằng ánh mắt mà bằng sự chạm khẽ của đôi bàn tay – khi chị giúp anh chỉnh lại sợi kẽm bị tuột. Sợi dây kẽm ấy, từ hôm đó, đã vô tình nối hai tâm hồn lại với nhau.
Cuộc sống của họ chẳng hề dễ dàng. Không ánh sáng, họ làm việc hoàn toàn bằng xúc giác. Những hạt đót li ti bám vào da gây ngứa rát – một thử thách với người bình thường, nhưng với người khiếm thị, việc này lại là cả một hành trình gian khổ. Vậy mà anh chị vẫn cặm cụi ngày đêm, quấn từng ruột kẽm, bó từng cây chổi, như thể mỗi chiếc chổi là một nhịp đập của con tim đang ngập tràn yêu đời. Họ chẳng than phiền, chỉ lặng lẽ làm việc và mỉm cười.
Trong căn nhà nhỏ giữa lòng Dĩ An, chiếc chổi đót đã trở thành chiếc cầu nối giữa hai mảnh đời, hai tâm hồn và một tương lai. Hai mươi năm qua, họ đã cùng nhau nuôi hai con trưởng thành bằng chính nghề chổi – cái nghề mà người đời ít ai lựa chọn, nhưng trong tay anh chị, nó lại mang một vẻ đẹp lớn lao. Công việc này đòi hỏi sự kiên trì và nỗ lực rất lớn. Vợ chồng anh Tân, chị Lý thường phải thức thâu đêm để hoàn thành đơn hàng, và đôi bàn tay của họ chai sần theo từng ngày. Dù gian nan và thiếu thốn, công việc này giúp họ tự nuôi sống bản thân, có việc làm và tạo thu nhập.
Anh Tân đã chia sẻ về các công đoạn chính trong quy trình sản xuất chổi của họ:
- Tước Bông đót: Đây là công đoạn đầu tiên. Người làm chổi sẽ tước từng bông đót, đồng thời phân loại độ dài, ngắn của từng sợi bông bằng tay. Mặc dù nghe có vẻ đơn giản, nhưng đây là một kỹ năng đáng nể mà những người thợ khiếm thị thực hiện bằng cảm nhận xúc giác của mình.
- Bó tép: Sau khi tước bông, anh chị sẽ lấy từng cọng que và bông đót có độ dài phù hợp rồi bó lại thành từng tép. Công đoạn này yêu cầu quấn thật chặt và đều tay để định hình phần thân chổi.
- Bó cán (cuốn cán): Sợi dây kẽm được căng ra với kích thước phù hợp. Anh Tân sử dụng đôi tay của mình siết thật chặt, đồng thời căn cho khoảng cách giữa các mối trên thân chổi đều nhau. Anh và vợ còn sử dụng "khuôn giấy" để đảm bảo các vòng kẽm đều nhau.
- Cưa bớt phần thừa: Khi cán chổi đã cố định, anh sẽ cưa bớt phần thừa của cán chổi.
- Tạo hình và cố định tàn chổi ("kết tua"): Đây là công đoạn giúp bông chổi gắn chặt và tạo độ cong xòe vừa phải, giúp việc quét dễ dàng hơn.
- Dàn chổi trên bản mẫu: Cuối cùng, chổi sẽ được dàn trên một bản mẫu để cắt bỏ bớt những bông đót còn so le (không đều nhau), đảm bảo chổi có hình dáng đẹp và gọn gàng.
Toàn bộ quá trình làm chổi được thực hiện hoàn toàn bằng cảm nhận của đôi tay, nhưng sản phẩm của anh chị vẫn đạt độ chính xác và điêu luyện cao. Chiếc chổi của anh chị không chỉ dọn sạch bụi bặm sàn nhà, mà còn quét đi bao định kiến, bao ánh nhìn thương hại. Đó là biểu tượng của tự lực, của niềm tin, và của một tình yêu không cần ánh sáng vẫn có thể tỏa sáng rực rỡ.
Cây đót – loài cỏ hoang dại trên núi cao – khi rơi vào tay người, trở thành vật dụng hữu ích. Nhưng khi rơi vào tay anh Tân và chị Lý, nó hóa thành biểu tượng sống động của nghị lực, của hy vọng. Có lẽ, chính cây đót cũng không ngờ rằng mình sẽ là chất liệu cho một câu chuyện đẹp đến thế – một câu chuyện tình yêu không màu, nhưng rực rỡ nhất trong lòng người.
Và mỗi khi nhìn thấy chiếc chổi đót mộc mạc nơi góc bếp, tôi lại nhớ đến anh chị. Nhớ đến đôi bàn tay không nhìn thấy ánh sáng, nhưng đã dệt nên một tổ ấm. Nhớ đến tình yêu lặng lẽ mà bền bỉ, như những sợi đót khô gắn kết thành chiếc chổi. Có lẽ, ánh sáng thật sự không đến từ đôi mắt – mà đến từ nơi sâu nhất trong tim người ta.
Địa chỉ: Số nhà 263/17, Đường Phú Lợi, Phường Phú Lợi, Thành phố Hồ Chí Minh
Hotline: 0945.679.014 - Mr Phương
Email: dinhphuong.vn@gmail.com
Website: